Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

TÌM HIỂU KINH PHẬT - TƯƠNG ƯNG BỘ - Chương 1 - Tương Ưng Chư Thiên - Phẩm Thắng (1)

PHẦN CHÁNH KINH VII. Phẩm Thắng (S.i,39) I. Danh (S.i,39) -- Vật gì thắng tất cả? Vật gì không số hơn? Và có một pháp nào, Mọi vật đều tùy thuộc? -- Danh vượt thắng tất cả, Danh không số nào hơn, Chính danh là một pháp, Mọi vật đều tùy thuộc. II. Tâm (S.i,39) -- Vật gì dắt dẫn đời? Vật gì tự não hại? Và có một pháp nào, Mọi vật đều tùy thuộc? -- Chính tâm dắt dẫn đời, Chính tâm tự não hại, Chính tâm là một pháp, Mọi vật đều tùy thuộc.

TÌM HIỂU KINH PHẬT - TƯƠNG ƯNG BỘ - Chương 1 - Tương Ưng Chư Thiên - Phẩm Già (4)

PHẦN CHÁNH KINH VIII. Phi Ðạo -- Cái gì gọi phi đạo? Cái gì diệt ngày đêm? Cái gì uế Phạm hạnh? Cái gì tắm không nước? -- Tham dục gọi phi đạo, Tuổi tác diệt ngày đêm, Nữ nhân uế Phạm hạnh, Khiến loài Người hệ lụy, Khổ hạnh và Phạm hạnh, Là tắm không cần nước. IX. Người Bạn -- Cái gì làm người bạn? Cái gì giáo hóa người? Cái gì người ái lạc? Giải thoát mọi khổ đau? -- Tín thành làm bạn người, Trí tuệ giáo hóa người, Người ái lạc Niết-bàn, Giải thoát mọi khổ đau. X. Người Thi Sĩ -- Vật gì nhân kệ tụng? Vật gì làm tự cú? Vật gì kệ y cứ? Vật gì kệ an trú? -- Âm vận nhân kệ tụng, Văn tự làm tự cú, Kệ ý cứ đề danh, Kệ an trú thi nhân.

TÌM HIỂU KINH PHẬT - TƯƠNG ƯNG BỘ - Chương 1 - Tương Ưng Chư Thiên - Phẩm Già (3)

PHẦN CHÁNH KINH V. Sanh Nhân -- Cái gì sanh thành người? Cái gì luôn dong ruỗi? Cái gì chịu luân hồi? Cái gì người sợ hãi? -- Ái dục sanh thành người, Chính tâm luôn dong ruỗi, Chúng sanh chịu luân hồi, Ðau khổ, người sợ hãi. VI. Sanh Nhân -- Cái gì sanh thành người? Cái gì luôn dong ruỗi? Cái gì chịu luân hồi? Vì đâu, không giải thoát? -- Ái dục sanh thành người, Chính tâm luôn dong ruỗi, Chúng sanh chịu luân hồi, Vì khổ, không giải thoát.

TÌM HIỂU KINH PHẬT - TƯƠNG ƯNG BỘ - Chương 1 - Tương Ưng Chư Thiên - Phẩm Già (2)

PHẦN CHÁNH KINH II. Không Già -- Vật gì tốt không già? Vật gì tốt trường cửu? Vật gì vật báu người? Vật gì cướp không đoạt? -- Giới là tốt không già, Tín là tốt trường cửu, Tuệ, vật báu loài Người, Công đức, cướp không đoạt. III. Bạn -- Ai bạn kẻ đi đường? Ai bạn người ở nhà? Ai bạn khi cần thiết? Ai bạn cho đời sau? Bạn đường, bạn đi đường, -- Bạn ở nhà là mẹ, Bạn bè khi cần thiết, Mới là bạn thường xuyên, Công đức tự mình làm, Là bạn cho đời sau. IV. Cơ Sở -- Vật gì, cơ sở người? Vật gì, bạn tối thượng (ở đời)? Hữu tình gì trì mạng? Y cứ vào địa đại? -- Con là cơ sở người, Vợ là bạn tối thượng, Thần mưa là trì mạng, Y cứ vào địa đại.

TÌM HIỂU KINH PHẬT - TƯƠNG ƯNG BỘ - Chương 1 - Tương Ưng Chư Thiên - Phẩm Già (1)

PHẦN CHÁNH KINH VI. Phẩm Già I. Già (S.i,36) -- Vật gì tốt đến già? Vật gì tốt kiên trú? Vật gì vật báu người? Vật gì cướp khó đoạt? -- Giới là tốt đến già, Tín là tốt kiên trú, Tuệ, vật báu loài Người, Công đức, cướp khó đoạt.

TÌM HIỂU KINH PHẬT - TƯƠNG ƯNG BỘ - Chương 1 - Tương Ưng Chư Thiên - Phẩm Thiêu Cháy (4)

PHẦN CHÁNH KINH IX. Xan Tham (S.i,34) Ở đời kẻ xan tham, Keo kiết hay khước từ, Tạo nên những chướng ngại, Ngăn kẻ khác bố thí, Ðời này và đời sau, Quả báo họ là gì? Chúng con đến tại đây, Chính muốn hỏi Thế Tôn, Chúng con muốn được biết, Thế Tôn đáp thế nào?

TÌM HIỂU KINH PHẬT - TƯƠNG ƯNG BỘ - Chương 1 - Tương Ưng Chư Thiên - Phẩm Thiêu Cháy (3)

PHẦN CHÁNH KINH VII. Trồng Rừng (S.i,33) Những ai ngày lẫn đêm, Công đức luôn tăng trưởng, Trú pháp, cụ túc giới, Kẻ nào sanh thiên giới? Ai trồng vườn, trồng rừng, Ai dựng xây cầu cống, Ðào giếng, cho nước uống, Những ai cho nhà cửa, Những vị ấy ngày đêm, Công đức luôn tăng trưởng, Trú pháp, cụ túc giới, Những vị ấy sanh Thiên.

TÌM HIỂU KINH PHẬT - TƯƠNG ƯNG BỘ - Chương 1 - Tương Ưng Chư Thiên - Phẩm Thiêu Cháy (2)

PHẦN CHÁNH KINH V. Bậc Hoàn Toàn (S.i,33) Bậc viên mãn toàn diện, Thấy được nghĩa bí huyền, Ban phát chân trí tuệ, Thoát ly khỏi dục tạng, Thấy được bậc toàn trí, Bậc Thiện tuệ trí giác. Vị Ðại Thánh dấn bước, Trên con đường Thánh đạo. VI. Thiên Nữ (S.i,33) Thiên nữ đoàn tụ hội, Ngạ quỷ chúng tới lui, Rừng ấy danh rừng si, Làm sao có lối thoát? (Thế Tôn): Ðường ấy tên chơn trực, Phương ấy danh vô úy, Cỗ xe gọi vô thanh, Với pháp luân khéo ráp, Tàm là dàn xe dựa, Niệm là trướng màn xe, Ta nói vị đánh xe, Tức là chơn diệu pháp, Và chính chánh tri kiến, Mau chóng đi tiền phong. Không kể nam hay nữ, Ðều dùng cỗ xe ấy. Chính nhờ cỗ xe ấy, Hướng tiến đến Niết-bàn.

TÌM HIỂU KINH PHẬT - TƯƠNG ƯNG BỘ - Chương 1 - Tương Ưng Chư Thiên - Phẩm Thiêu Cháy (1)

PHẦN CHÁNH KINH V. Phẩm Thiêu Cháy Như vầy tôi nghe. Một thời Thế Tôn ở Sàvatthi (Xá-vệ), Jetavana (Thắng Lâm), tại vườn ông Anàthapindika (Cấp Cô Ðộc). Rồi một vị Thiên, sau khi đêm đã gần mãn, với dung sắc thù thắng chói sáng toàn vùng Jetavana, đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi đứng một bên. Ðứng một bên, vị Thiên ấy nói lên bài kệ này trước mặt Thế Tôn: I. Thiêu Cháy (Biệt Tạp 5.4, Ðại 2,403) (S.i,31) Trong ngôi nhà thiêu cháy, Vật dụng đem ra ngoài, Vật ấy có lợi ích, Không phải vật bị thiêu. Cũng vậy trong đời này, Bị già chết thiêu cháy, Hãy đem ra, bằng thí, Vật thí, khéo đem ra. Có thí, có lạc quả, Không thí, không như vậy. Kẻ trộm, vua cướp đoạt, Lửa thiêu đốt hủy hoại, Khi giờ cuối cùng đến, Bỏ thân, bỏ sở hữu. Kẻ trí, hiểu biết vậy, Thọ dụng và bố thí, Thí xong, thọ dụng xong, Theo lực hành động ấy, Không bị ai chỉ trích, Vị ấy được sanh Thiên.